Tình Cha

Cha là chỗ dựa đời con
Ơn Cha bóng núi âm thầm lớn lao!
Sông dài biển rộng trời cao,
Công Cha tôi cũng không sao sánh bằng.
Giờ đây nước mắt trong ngần
Còn đâu bóng núi nơi ngăn tim này!
Nỗi lòng tôi có ai hay?
Nhớ Cha tôi biết tỏ bày cùng ai?
Nhớ lúc trước tới tận nay.
Vì con, Cha phải dãi dầu nắng mưa.
Tình yêu con cái Cha thừa…
Tình yêu với Mẹ đất trời cảm thương.
Con tìm khắp nẻo muôn phương
Không sao thấy được bóng hình Cha yêu!
Nhớ Cha con nhớ rất nhiều
Mình con độc bước trên miền nhớ thương.
(Ngọc Nghĩa)

Thương Cha

Thương cha nhiều lắm cha ơi
Cày sâu cuốc bẫm,một đời của cha
Đồng gần rồi tới ruộng xa
Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi

Nếp nhăn vầng trán bên đời
Vai cha mái ấm bầu trời tình thương
Dìu con từng bước từng đường
Lo toan vất vả đêm trường năm canh

Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành
Ôm con mưa,nắng dỗ dành, chở che
Cha là chiếc võng trưa hè
Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào

Cha là những hạt mưa rào
Cho con uống mát biết bao nhiêu lần
Giờ đây con đã lớn khôn
Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!!!
(Lê Thế Thành)

–Sưu tầm–