Cùng là 1 tảng đá, 1 nửa làm thành tượng Phật, 1 nửa làm thành bậc thang.

Bậc thang không phục hỏi tượng Phật rằng:

– Chúng ta vốn dĩ cùng là đá, tại sao người ta chà đạp tôi, nhưng lại sùng bái người?!

Tượng Phật trả lời:

– Vì người chỉ chịu 4 nhát dao đã có được hình hài đó, còn ta lại trải qua trăm ngàn ngọn dao đục đẽo, đau đớn muôn vàn.Lúc đó bậc thang im lặng…

Cuộc đời con người cũng thế:

– Chịu được hành hạ

– Chịu được cô đơn

– Gánh được trách nhiệm

– Vác được sứ mệnh

Thì cuộc đời mới có giá trị…

Hình ảnh có thể có: 1 người, bầu trời, văn bản và ngoài trời

Bài học:

– Khi nhìn người khác huy hoàng, đừng đố kỵ, vì họ trả giá nhiều hơn bạn gấp nhiều lần.

– Những gì hôm nay trả giá càng nhiều, thất vọng bao nhiêu, thì ngày sau sẽ nhận lại được giá trị, hạnh phúc và viên mãn bấy nhiêu.

– Và có rất nhiều người khi đọc xong câu chuyện, lại nghĩ về suy nghĩ của bậc thang lúc kết: Giá mà mình mình gắng chịu những đau đớn kia…. nhưng lúc này thì quá muộn.

Làm người phải luôn cố gắng, luôn cho mình một sứ mệnh cao đẹp và cứ thế mà kiên trì, không nản bước. Đừng để 2 chữ “giá như” khiến cho mình phải thốt ra những tiếng thở dài muộn màng.

Sưu tầm.