Mở bàn tay ra cho hạt sương rơi
Mở bàn tay ra đón nhận tình người
Chỉ ngồi nghe thôi giúp người ta vui
Chỉ ngồi yên thôi là tâm bình an rồi.
Mở bàn tay ra đón chào nắng mai
Mở rộng trái tim là yêu thương mọi người
Chỉ mỉm cười thôi nét mặt tươi vui
Chỉ mỉm cười thôi là đã buông thư rồi.
Mở bàn tay ra nắm chặt người thương
Mở bàn tay ra kẻo nó vô thường
Nương vào hơi thở lòng thật bình yên
Chỉ thở sâu thôi cảm xúc lắng dịu liền.
Mở lòng rộng ra chấp nhận ý chung
Chỉ cần buông thôi là hạnh phúc quá chừng
Ôi! Cuộc đời này khác gì hạt sương rơi
Thời gian dần trôi đã tan biến hết rồi.
–Sưu tầm–