“Một người mang vác đầy cỏ khô luôn phải tìm mọi cách tránh xa ngọn lửa; gần lửa, cỏ khô sẽ bắt lửa, cháy rụi.
Một người chọn cho mình sự lương thiện để mang theo đi qua thế gian, cũng giống như người mang vác đầy cỏ khô bên mình, phải luôn tìm mọi cách tránh xa những phù phiếm của người đời”.
📝Gom góp bao nhiêu niềm tin, chỉ cần một lần người ném trả lại ngọn lửa phụ-bạc là cháy hết. Gom góp bao nhiêu yêu thương, chỉ cần một lần người ném trả lại ngọn lửa hận-thù là cháy rụi. Góm góp bao nhiêu lời ái ngữ, chỉ cần một lần người ném trả lại ngọn lửa ác khẩu là cháy tan…
Có những điều thiện lành mong manh như cỏ khô, mà lòng người đời lại như lửa dữ.
📝Thế gian này đang cháy. Cháy lên bởi lòng hận thù va vào nhau. Cháy lên bởi lòng tham không cùng tận. Cháy lên bởi những toan tính cho riêng mình.
Thế gian này đang cháy, cháy lên để tồn tại, vì cuộc đời này tồn tại theo cách đó. Như những thanh củi chất lên nhau để duy trì ngọn lửa, những vui buồn hận thù thứ tha phụ bạc… đan vào nhau làm nên cuộc đời.
📝Lòng người như ngọn lửa.
Lòng Từ như ngọn lửa, ấm trong những ngày bất an.
Lòng Tham cũng như ngọn lửa, thiêu rụi hết mọi thứ, không bao nhiêu củi cho đủ với ngọn lửa tham, cả khu rừng không đủ, cả thế gian cũng không đủ.
Nước biển ngoài kia cũng mặn như nước mắt người.
Thế gian này đang cháy, cháy để ấm và cháy lên để mà hoại diệt.
Mong thế gian đừng là lửa dữ?
Hay mong những thiện lành trong lòng đừng mong manh như cỏ khô?
Chỉ mong một ngày, những thiện lành trong lòng không còn mong manh như cỏ khô.
Huệ Minh sưu tầm