Tình bạn không có một quy luật nào cả. Đó đơn giản chỉ là sự quan tâm, sự chân thật và sẻ chia. Nếu ai đó nghĩ rằng tình bạn tuân theo quy luật “cho và nhận” thì người ấy chưa từng có được một tình bạn thật sự.


Ta chợt nhớ đến một câu nói: “Một người bạn thân sẽ luôn chia sẻ những giấc mơ thầm kín của bạn. Bởi vì họ quan tâm đến bạn. “Một người bạn thân có thể đổi bộ mặt nhăn nhó thành bộ mặt tươi cười khi bạn buồn phiền“.

Là người luôn biết cách lắng nghe và luôn thấu hiểu muộn phiền của ta. Khi ta muốn khóc đôi vai ấy sẽ là chỗ dựa an toàn và ấm áp. Có nhiều rối ren trong cuộc sống, trong gia đình buộc ta phải đưa ra những quyết định mà đôi khi những quyết định ấy còn khó hơn uống một ly rượu độc.

Đi theo ba hay đi theo mẹ thì rốt cuộc cũng là kết quả của sự đổ vỡ. Mất đi chỗ dựa vững chắc là gia đình – một nơi mà ta cứ ngỡ đó là thiên đường của hạnh phúc. Và rồi, một ngày nọ khi thiên đường hạnh phúc không còn.

Ta lại còn đau đớn hơn khi biết rằng: hóa ra từ trước tới giờ gia đình, hạnh phúc mà ta tự hào có được chỉ là… giả dối. Ta nói trong nước mắt một câu chán chường: “Tôi không cần gia đình nữa. Tôi sẽ sống tự lập”. 

Những lúc như thế, ta cần một lời khuyên: “Hãy lấy lại tự tin và làm những gì mà bạn cho là cần thiết nhất trong lúc này. Mình sẽ luôn ở bên cạnh bạn”. Không văn hoa, không bóng bẩy nhưng câu nói ấy là nguồn động viên vô giá giúp ta có thêm tự tin để vượt qua nỗi đau tan vỡ.

Rồi một ngày nọ ta sung sướng nhận ra rằng ta đã vượt qua nỗi đau ấy tự lúc nào. Ta nhớ lại đôi vai ấm áp của người bạn thân và biết rằng điểm tựa giúp ta trưởng thành hơn chính là đôi vai ấy.

 Tình bạn không có một quy luật nào cả. Đó đơn giản chỉ là sự quan tâm, sự chân thật và sẻ chia. Nếu ai đó nghĩ rằng tình bạn tuân theo quy luật “cho và nhận” thì người ấy chưa từng có được một tình bạn thật sự.

Người bạn bình thường có thể chưa bao giờ thấy bạn khóc, nhưng người bạn thật sự sẽ luôn là đôi vai cho bạn tựa vào mỗi khi bạn buồn khổ.

Người bạn bình thường tỏ ra khó chịu khi bạn trễ hẹn, nhưng người bạn thật sự sẽ hỏi xem bạn mắc kẹt chuyện gì.

Người bạn bình thường lắng nghe những vướng mắc của bạn, nhưng người bạn thật sự sẽ giúp bạn giải quyết những vướng mắc đó.

Người bạn bình thường luôn là khách khi đến thăm bạn, nhưng người bạn thật sự thì luôn tự phục vụ mình khi đến nhà bạn.

Người bạn bình thường cho rằng tình bạn sẽ chấm dứt sau những lần cãi cọ, còn người bạn thật sự lại tin rằng tình bạn sẽ càng thân thiết hơn sau những cuộc tranh cãi như vậy.

Người bạn bình thường luôn mong muốn bạn sẽ giúp đỡ họ, người bạn thật sự luôn có mặt khi bạn cần sự giúp đỡ.

Miễn là chúng ta còn ký ức thì ngày hôm qua vẫn còn tồn tại.

Miễn là chúng ta còn hi vọng thì ngày mai vẫn còn chờ đợi.

Tình yêu như chơi đàn dương cầm,lúc đầu bạn fải học thuộc lòng và thể hiện từ con tim.

Có 1 vài điều mà chúng ta ko bao giờ muốn buông ra.Có những người mà chúng ta ko bao giờ muốn để lại phía sau nhưng hãy nhớ rằng điều đó ko fải là sự tận cùng của thế giới.

Những sự hối tiếc lớn nhất trong cuộc sống của chúng ta là những cuộc mạo hiểm mà chúng ta ko dám thực hiện.Nếu bạn nghĩ tới điều gì đó sẽ khiến cho mình hạnh phúc, bạn hãy theo đuổi nó,đừng quên bạn chỉ sống 1 lần mà thôi.

Sự tan vỡ của con tim sẽ tồn tại lâu như bạn muốn nó tồn tại và cắt sâu vào cõi lòng như bạn cho phép nó cắt.Vấn đề là ko fải làm thế nào để sống sót mà chúng ta học được gì từ những chuyện xảy ra.

Một tình yêu thật sự ko có 1 kết thúc có hậu bởi tình yêu thật sự ko bao giờ kết thúc.

Nhiều người sẽ bước vào và bước ra cuộc đời bạn nhưng chỉ có những người bạn thực sự mới thật sự để lại dấu chân trong tim bạn.

Một tình yêu thực sự ko bao giờ đánh mất sự hi vọng,luôn tin nơi những lời hứa của tình yêu bất kể thời gian bao lâu và quãng đường bao xa.

Một người bạn bình thường sẽ nói: “hello”.

Một người bạn thân sẽ thêm câu: “bạn khỏe ko?”

Nhưng 1 người bạn thực sự sẽ hỏi thêm câu:“Mình có thể giúp gì cho bạn ko?”

Rất nhiều người muốn đi chung chiếc Mercedes với bạn nhưng những gì bạn cần nhất là ai đó sẽ cùng đi xe buýt với bạn khi chiếc Mercedes ấy ko còn nữa.

Khi sự đau khổ đến chúng ta ko có quyền hỏi rằng: “Tại sao chuyện này lại xảy đến với tôi” trừ khi chúng ta cũng hỏi câu hỏi đó ở mỗi khoảnh khắc hạnh phúc mà chúng ta có.

1 muỗng của sự chia sẻ +2 muỗng của sự quan tâm + 1 muỗng cho sự tha thứ,trộn tất cả này lại với nhau sẽ tạo nên những người bạn mãi mãi.

Ai đó ko yêu bạn đúng cách mà bạn mong muốn ko có nghĩa người đó ko yêu với tất cả những gì người đó có.

Để khám phá những đại dương mới bạn fải rời mắt khỏi bờ biển.

Những người bạn giống như những ngôi sao,ko fải lúc nào cũng nhìn thấy chúng nhưng bạn biết rằng chúng ở đó.

Khi tôi nhìn lại quá khứ của mình tôi nhớ đến những giọt nước mắt mà tôi đã khóc,những câu chuyện vui mà tôi đã cười,những điều tôi có được và những điều tôi đã đánh mất.Nhưng có 1 điều mà tôi ko bao giờ hối tiếc đó là ngày mà bạn trở thành bạn của tôi.

Vậy người bạn thật sự là ai? Là người vẫn gắn bó với bạn ngay cả khi tất cả những người bạn khác xa lánh bạn.

Vì hôm nay có thể bạn cho đi sự quan tâm và không nhận được gì cả. Ngày mai, bạn cho đi một lời động viên và có thể cũng chẳng thu hoạch được gì.

Nhưng một ngày nào đó, khi bạn ngã gục, đau khổ thì người bạn thật sự sẽ cho bạn tất cả: Đầu tiên là nụ cười, sau đó là lời động viên và sự quan tâm. Cũng như bạn, tất cả sẽ được cho đi mà không hề tính toán. Tình bạn thật sự là như vậy đó!
 

Nucuoi_thienthan88